DINH CÔ ở bên bờ biển Long Hải, thuộc Huyện Long Điền, Tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, Việt Nam.



DINH CÔ ở bên bờ biển Long Hải, thuộc Huyện Long Điền, Tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, Việt Nam.


DINH CÔ ở bên bờ biển Long Hải, thuộc Huyện Long Điền, Tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, Việt Nam.
Dinh Cô là một khu đền tọa lạc bên bờ biển Long Hải, thuộc Huyện Long Điền, Tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, Việt Nam. được lập ra vào cuối thế kỷ 18 để thờ một cô gái trẻ tên là Lê Thị Hồng (tục là Thị Cách) là người ở Tam Quan (Bình Định) . Có nguồn nói tên cô là Nguyễn Thị Hồng, quê ở Phan Rang, và là con ông Nguyễn Văn Khương và bà Thạch Thị Hà. Tương truyền, trên đường đi qua đây  thì thuyền gặp giông bão, cô bị rớt xuống biển tử nạn, xác trôi dạt vào Hòn Hang (gần khu di tích Dinh Cô bây giờ). Lúc ấy, Cô mới tuổi 16. Thương tiếc, người dân địa phương lúc bấy giờ đã đem xác Cô vào chôn cất trên đồi Cô Sơn,   Nơi đây được gọi là Khu Mộ Cô. Từ đó, Cô luôn hiển linh mộng báo điềm lành, diệt trừ dịch bệnh, độ trì bá tánh, phù trợ ngư dân…nên dân trong vùng tôn xưng Cô là "Long Hải Thần Nữ Bảo An Chánh Trực Nương Nương Chi Thần”.

PHONG CẢNH QUANH KHU "MỘ CÔ" ở LONG HẢI, Tỉnh BÀ RỊA- VŨNG TÀU. Phần I

PHONG CẢNH QUANH KHU "MỘ CÔ" ở LONG HẢI, Tỉnh BÀ RỊA- VŨNG TÀU. Phần II
PHONG CẢNH QUANH KHU "MỘ CÔ" ở LONG HẢI, Tỉnh BÀ RỊA- VŨNG TÀU. Phần III


Dinh Cô [1] là một khu đền hoành tráng có lối kiến trúc cổ pha lẫn hiện đại; hiện tọa lạc bên bờ biển tại thị trấn Long Hải, thuộc huyện Long Điền, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, Việt Nam. Đây là một di tích in đậm bản sắc dân tộc Việt mà chủ thể trực tiếp là ngư dân ở địa phương [2]. Ngày 16 tháng 1 năm 1995, Dinh Cô đã được Bộ Văn Hóa công nhận là di tích Lịch sử – Văn hóa cấp Quốc gia theo Quyết định số 65QĐ/BT.
Mục lục
 [ẩn
Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]
http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/2/23/Dinh_C%C3%B4.jpg/250px-Dinh_C%C3%B4.jpg
http://bits.wikimedia.org/static-1.23wmf9/skins/common/images/magnify-clip.png
Dinh Cô
Ban đầu, Dinh cô chỉ là một ngôi miếu nhỏ đơn sơ, được lập ra vào cuối thế kỷ 18 (không rõ năm) để thờ một cô gái trẻ tên là Lê Thị Hồng (tục là Thị Cách) [3].
Tương truyền, cô là người ở Tam Quan (Bình Định)[4]. Trên đường đi qua đây [5] thì thuyền gặp giông bão, cô bị rớt xuống biển tử nạn, xác trôi dạt vào Hòn Hang (gần khu di tích Dinh Cô bây giờ). Lúc ấy, cô chỉ vừa sang tuổi 16. Thương tiếc, người dân địa phương lúc bấy giờ đã đem xác cô vào chôn cất trên đồi Cô Sơn. Từ đó cô luôn hiển linh mộng báo điềm lành, diệt trừ dịch bệnh, độ trì bá tánh, phù trợ ngư dân…nên dân trong vùng tôn xưng cô là "Long Hải Thần Nữ Bảo An Chánh Trực Nương Nương Chi Thần".
Năm 1930, ngư dân Long Hải đã dời miếu thờ lên đồi Kỳ Vân cho đến ngày nay. Năm 1987, Dinh Cô được xây dựng và trùng tu lớn sau khi bị hỏa hoạn. Năm 2006 - 2007, Dinh Cô lại được trùng tu.
Kiến trúc, thờ cúng[sửa | sửa mã nguồn]
http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/8/8c/Gian_th%E1%BB%9D_ch%C3%ADnh_trong_Dinh_C%C3%B4.jpg/250px-Gian_th%E1%BB%9D_ch%C3%ADnh_trong_Dinh_C%C3%B4.jpg
http://bits.wikimedia.org/static-1.23wmf9/skins/common/images/magnify-clip.png
Gian thờ chính trong Dinh Cô
Dinh Cô có diện tích trên 1.000 m2. Cổng Tam quan nằm dưới chân mũi Thùy Vân, hai bên có đặt tượng rồngcọp. Phía trên mái có gắn "Lưỡng long chầu nguyệt" và "song phụng chầu". Lối lên các điện thờ là 37 bậc tam cấp.
Trong chính điện bài trí 7 bàn thờ. Ngay trung tâm là bàn thờ Bà Cô (Lê Thị Hồng). Nổi bật với bức tượng Bà Cô cao hơn 0,5 m, mặc áo choàng đỏ, viền kim tuyến, đội mão gắn ngọc. Phía sau cạnh bàn thờ Bà Cô là bàn thờ Diêu Trì Phật Mẫu, Chúa Cậu (Nhị vị Công tử, tức là Cậu Tài, Cậu Quý), Ngũ Hành Nương Nương, Tứ Pháp Nương Nương (Pháp Vân, Pháp Vũ, Pháp Lôi, Pháp Điện), Ông Địa, Thần Tài.
Ngoài chính điện, ngư dân còn lập bàn thờ Cửu Thiên Huyền Nữ, Chúa Ngọc Nương Nương, Chúa Tiên Nương Nương, Chư vị, Bà Mẹ Sanh, Tiền hiền, Hậu hiền,...và các miếu thờ: Hỏa Tinh Thánh Mẫu, Quan Thánh Đế Quân, Quan Thế Âm Bồ Tát,...
Hằng năm, vào ngày 10, 11 và 12 tháng 2 âm lịch, người dân Long Hải mở lễ hội Nghinh Cô (còn gọi là vía Cô) long trọng theo nghi thức cổ truyền, để cầu cho quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa,...Đây là một trong những lễ hội lớn ở Nam Bộ [6] thu hút rất nhiều người đến tham quan và chiêm bái. Liên quan đến Dinh Cô là Mộ Cô, nằm trên đồi Cô Sơn bên bờ biển, cách Dinh Cô chừng 1 km. Mộ Cô cũng là một nơi khang trang đẹp đẽ.
  • http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/6/65/Ch%C3%A1nh_%C4%91i%E1%BB%87n.jpg/120px-Ch%C3%A1nh_%C4%91i%E1%BB%87n.jpg
Chánh điện.
  • http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/a/a5/%C3%81o_C%C3%B4.jpg/120px-%C3%81o_C%C3%B4.jpg
Một số lễ vật (nhiều nhất là áo, mão) do người dân dâng cúng.
  • http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/c/c7/M%E1%BB%99_C%C3%B4.jpg/120px-M%E1%BB%99_C%C3%B4.jpg
Mộ Cô (toàn cảnh) tọa lạc trên đồi Cô Sơn.
  • http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/9/9c/M%E1%BB%99_C%C3%B4_2.jpg/120px-M%E1%BB%99_C%C3%B4_2.jpg
Mộ Cô.
Sách tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]
  • Phạm Duy Thanh Long, Lịch sử, văn hóa, danh lam thắng cảnh, tiềm năng kinh tế 63 tỉnh thành Việt Nam. Nxb Thời đại, 2012 (tr. 86-87).
Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]
1.      ^ Tên ghi theo Bằng công nhận di tích.
2.      ^ Ghi theo bảng giới thiệu di tích treo tại Dinh Cô.
3.      ^ Ghi theo bảng giới thiệu di tích treo tại Dinh Cô. Có nguồn nói tên cô là Nguyễn Thị Hồng, quê ở Phan Rang, và là con ông Nguyễn Văn Khương và bà Thạch Thị Hà Xem: [1].
4.      ^ Theo bảng giới thiệu di tích treo tại Dinh Cô. Có nguồn ghi cô là người ở Phan Rang (đã dẫn).
5.      ^ Có nguồn ghi cô theo cha mẹ vào Nam buôn bán.

Dinh Cô Long Hải Vũng Tàu

Di Tích Dinh Cô Vũng Tàu
Bản để inSend to friend
Dinh Cô là một khu đền tráng lệ, trang nghiêm, có kiến trúc truyền thống in đậm màu sắc dân gian, tọa lạc bên sườn một ngọn đồi nhỏ có tên Kỳ Vân bên bờ biển Long Hải, thuộc thị trấn Long Hải, huyện Long Điền, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Dinh được xây dựng vào cuối thế kỷ 18, để thờ một người trinh nữ tên Nguyễn Thị Hồng, giàu lòng nhân ái, sống ẩn dật. Bà đã bị nạn trong một lần đi biển.

Tiền thân của Dinh Cô là một ngôi miếu nhỏ được là bằng lá. Năm 1930, ngư dân Long Hải đã dời miếu thờ lên đồi Kỳ Vân cho đến ngày nay. Năm 1987, Dinh Cô được xây dựng và trùng tu lớn. Theo tục lệ của người dân đi biển nơi đây, vào ngày xuất hành, họ thường đến đây quay mũi thuyền vào Dinh Cô để cúng tế trước khi ra biển đánh cá.

Tương truyền: Cô Nguyễn Thị Hồng con ông Nguyễn Văn Khương và bà Thạch Thị Hà, quê ở Phan Rang. Năm 16 tuổi, cô theo cha mẹ vào Nam buôn bán. Trên đường về quê, họ neo thuyền tại vùng Mù U để nghỉ ngơi. Thấy cảnh thanh vắng, hữu tình, cô muốn sống ẩn dật nơi đây, nên xin cha được ở lại. Trong một lần đi biển, cô bị lâm nạn và sóng đánh xác cô trôi vào Hòn Hang. Ngư dân Long Hải phát hiện xác cô và đưa đi an táng tại đồi Cô Sơn và lập miếu thờ cô bên bãi biển.

Người ta thường thấy bóng dáng cô xuất hiện thấp thoáng trên biển trong những đêm cô tịch. Trong thời gian đó, làng có dịch bệnh và người dân lập đàn cầu khẩn. Cô mộng báo điềm lành và giúp dân diệt trừ dịch bệnh. Người dân ghi ơn nên lập miếu cô và phong tặng danh hiệu: "LONG HẢI THẦN NỮ BẢO AN CHÁNH TRỰC NƯƠNG CHI THẦN".

Hiện nay, Dinh Cô đã được Bộ Văn Hóa công nhận là di tích Lịch sử – Văn hóa vào tháng 5/1995. Từ khu di tích nhìn ra biển về phía trái, có một ngọn đồi nhỏ nằm cạnh bãi biển chính là đồi Cô Sơn, nơi có phần mộ của Long Hải thần nữ. Hằng năm, vào ngày lễ hội Dinh Cô được tổ chức vào các ngày 10, 11 và 12/02 âm lịch, với sự tham gia của hàng ngàn du khách và dân địa phương về đây hành hương và tham quan thắng cảnh.

 Khu vực biển mũi Kỳ Vân: từ Dinh Cô tiếp tục đi sẽ gặp một đoạn đường đẹp lý tưởng. Một bên là núi Minh Đạm, một bên là biển với nhiều tảng đá nổi trên khu vực bờ biển Kỳ Vân, tạo nên một phong cảnh đẹp tuyệt vời. Vẻ đẹp của bãi biển nơi này được so sánh với bãi biển Cà Ná của tỉnh Ninh Thuận, và được mệnh danh là bãi biển Cà Ná thứ hai của Việt Nam. Vừa qua mũi Kỳ Vân lại thêm một cảnh quan rất hữu tình, hai bên đường có rất nhiều hoa anh đào. Đẹp nhất là vào mùa xuân, hoa anh đào nở rộ tạo cho cảnh vật thiên nhiên nơi đây có một vẻ đẹp huy hoàng, rực rỡ. Khu căn cứ cách mạng Minh Đạm, thuộc huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Huyện Đất Đỏ và Long Điền được tách ra từ huyện Long Đất.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

KỶ NIỆM về bài hát Mùa Hợp Tấu của Nhạc Sĩ Hùng Lân

VÀI HÀNG về TIỆM SÁCH THÀNH TÍN ở BÀ RỊA... Bài viết của TRẦN KIM SA

THÁNH LỄ GIÁNG SINH CUỐI THÁNG 1/1977 tại Xã BƯNG RIỀNG, Huyện XUYÊN MỘC, Tỉnh ĐỒNG NAI,...